Risk Levels & Classifications
Mức Độ Nguy Hiểm & Phân Loại
Mức Độ Nguy Hiểm & Phân Loại
Rodion: Tôi đoán
giao thông luôn ùn tắc bất kể có đến Tổ nào đi nữa...
Chúng tôi đã di
chuyển với tốc độ rất chậm do tắc nghẽn giao thông trầm trọng của Tổ được vài
ngày rồi. Rodya, rõ ràng bị ảnh hưởng bởi sự chán chường này, than thở và lẩm bẩm.
Chúng tôi đã trải
qua những chuỗi ngày dài không hoạt động gì nhiều như này trước đây, nhưng sự
chán chường không phải là thứ mà ai đó có thẻ dễ dàng thích nghi được. Tôi cho
rằng nó đã trở thành một phần công việc của mình khi phải lắng nghe những lời
than phiền của các Tội Nhân về tiến độ di chuyển chậm chạp này.
<Còn bao lâu nữa
mới đến chốt kiểm soát nhập cư của Tập Đoàn T thế?>
Lựa chọn duy nhất
của tôi là đưa ra lời nhắc về khoảng cách tới điểm đến của chúng ta.
Faust: Suy xét việc
chúng ta sẽ phải chờ đợi xấp xỉ khoảng một ngày tại điểm dừng tiếp theo, và cân
nhắc vô số trạm dừng khác trên đường đến đó... thời gian ước tính của chúng ta
sẽ là khoảng ba ngày.
Rodion: Ôii...
Gregor: Không giống
như chúng ta đã đi được một quãng xa rồi, nhưng với giao thông tệ hại như
này... thì cảm giác như nó sẽ còn lâu hơn thế nữa.
Gregor nói
đúng... trông không hề giống như Thành Phố to lớn *đến mức đó*.
Có thể có gì đó với
những khoảng di chuyển dài đằng đẵng không thể tránh được này. Một cái gì đó mà
tôi vẫn chưa thể hiểu biết được.
Ishmael: Tôi đoán
di chuyển trong một cái xe buýt lớn qua những Hẻm Sau chật hẹp chính là thứ khiến
chúng ta mất rất nhiều thời gian đấy.
Outis: Tôi tin rằng
mọi chuyện sẽ nhanh hơn nếu chúng ta hành quân.
Yi Sang: Vậy rồi
chỗ ăn chỗ ngủ của chúng ta thì sao?
Outis: Anh không
biết cắm trại ngoài trời cũng là một phần hoạt động của việc hành quân dài ngày
sao?
Gregor: ... Này,
viên sĩ quan Outis. Không phải ai ở đây cũng từng là người lính đâu.
Sinclair: V-và! Nếu
chúng ta không may mắn, chúng ta thậm chí sẽ chạm trán với đám Sw-Sweeper kinh
khủng trước khi bình minh ló dạng...
Chỉ cần một tiếng
gọi thoáng qua tên bọn họ đã rút hết sắc màu khỏi mặt của Sinclair rồi... Tôi
nhớ những gì mà các Tội Nhân đã từng kể cho tôi biết về bọn họ. Rằng, trước khi
bình minh xuất hiện, có những thứ được gọi là “Sweepers” quét sạch toàn bộ ‘rác
thải’ của Hẻm Sau. Nghe khá kinh hoàng rằng định nghĩa của bọn họ về ‘rác thải’
có thể rộng lớn đến nhường nào. Bọn họ gọi khung giờ đó là ‘Màn Đêm ở Hẻm
Sau’... hay cái gì đó tương tự thế.
Faust: Chiếc xe
buýt này này một trong số ít những phương tiện được thành phố công nhận là
phương tiện dân dụng, đồng nghĩa với việc chúng ta an toàn khỏi sự tấn công của
Sweepers. Việc cố gắng ngủ ở bên ngoài xe buýt trong Hẻm Sau sẽ không cho ra kết
quả của một giấc ngủ ngon lành. Thay vào đó, họ sẽ buộc phải sinh tồn trước sự
truy sát của các Sweepers trong một tiếng đồng hồ vào khung giờ rất sớm trước
khi bình minh lên cao.
Rodion: Hợp lý.
Suy cho cùng thì đám Sweepers đó cũng không động chạm gì đến các khu dân cư hết~
Outis: Một chuyến
đi an toàn nhưng chậm chạp bằng phương tiện đi lại... hoặc hành quân mạo hiểm
nhưng lại nhanh chóng hơn... đây quả là một tình huống chiến lược hóc búa.
Yi Sang: Tôi
không cho rằng phương án thứ hai sẽ được bất kỳ ai chấp thuận đâu...
Chiếc xe buýt lại
một lần nữa ngập tràn sự huyên náo...
Vergilius: Haah.
Và trong sự ồn ào
nhộn nhịp đó vang lên tiếng cửa mở cùng với tiếng thở dài quen thuộc.
Vergilius: Ta hiểu
rằng các cô cậu đều thiếu kiên nhẫn. Nhưng chúng ta đang đi rất đúng lịch
trình, nên giữ sức và ngừng phàn nàn đi. Và nhìn gương mặt các cô cậu, ta đã lo
lắng về một cuộc nổi loạn rồi nếu như không biết rõ hơn thế.
Ishmael: Đống giấy
tờ trên tay ngài... mệnh lệnh mới từ cấp trên sao?
Vergilius đang cầm
một xấp tài liệu mới được in ra.
Đây không phải là
lần đầu tiên chuyện như này xảy ra. Đôi khi, sau khi liên lạc với cấp trên
trong phòng của mình, ông ấy sẽ đem ra vài xấp giấy để thông báo cho chúng tôi
biết.
Vergilius: Đúng.
Cập nhật mới.
Heathcliff: Đừng
bảo tôi chúng ta sẽ đi vòng nữa đấy. Tôi sẽ nói thẳng luôn là tôi xử lý cái mỡ
hỗn độ về Biến Dị này đủ lắm rồi. Nghe này, chúng ta phải đến—
Vergilius: Ngưng
càu nhàu như một thằng nhóc hay cáu bẳn đi. ...Sẽ không có bất kỳ chuyến đi
vòng nào nữa đến khi chúng ta tới điểm đến hiện tại.
Vergilius cau
mày, bước lên phía trước xe buýt, rồi dựa vào một trong số những hàng ghế đằng
trước. Ông ấy bắt đầu nhàn nhã lật đống tài liệu ấy.
Vergilius: Đây chỉ
là một thông báo. Nó ghi ở đây rằng sẽ có những sự thay đổi về cách ghi chép về
Dị Thể, Biến Dị, và Peccatula được phân loại ra sao.
Rodion: Hở...? Đợi
đã, vậy chúng ta phải làm thêm cả đống giấy tờ nữa sao?
Faust: Không. Một
khi hoàn tất, Báo Cáo Quan Sát của cô sẽ được kỹ thuật hoá và chia sẻ cho các cấp
trên của công ty. Tất nhiên, nếu như bản thân Báo Cáo Quan Sát cần được chỉnh sửa,
sẽ có mệnh lệnh chỉnh sửa trực tiếp theo cách thủ công được đưa ra... Tuy
nhiên, cách thức phân loại cho mỗi thực thể sẽ được cập nhật một cách tự động.
Bọn họ chỉ đơn thuần là thông báo cho các Tội Nhân biết về sự thay đổi sắp tới
mà thôi.
Vergilius: ... Thật
tuyệt khi có ai khác giải thích hết. Cô ấy nói đúng đấy.
Yi Sang: Tôi suy
đoán rằng chuyện này có liên quan đến dạng Peccatula mới mà chúng tôi đã gặp
trước đó.
Vergilius: Đúng,
nhưng không phải tất cả.
Vergilius nhắm
đôi mắt mệt mỏi của ông ấy và khẽ gập đống tài liệu trên tay lại. Ông ấy gọi
tên hai Tội Nhân.
Vergilius: Yi
Sang. Ishmael.
Ông ấy chỉ vào
Ishmael và Yi Sang.
Ishmael: ... Sao?
Yi Sang: Ngài đã
gọi tên tôi sao?
Vergilius: Ta sẽ
để hai học sinh gương mẫu như cô cậu giải thích toàn bộ nội dung của đống tài
liệu này. Ta cảm thấy... ta không đủ khả năng giải thích những gì viết trong
tài liệu này cho tất cả các cô cậu. Haah.
Và như thế,
Vergilius gần như dúi tài liệu đó vào tay Ishmael trước khi ngồi xuống chiếc ghế
hàng đầu của xe buýt.
Ishmael: Ông ấy vừa
đẩy hết trách nhiệm của mình cho chúng ta sao?
Ishmael dường như
không vui về sự chuyển biến đột ngột này. Thế nhưng, cô ấy vẫn mở xấp tài liệu
ra và bắt đầu đọc.
Rodion: Tôi không
bao giờ biết được liệu ông ấy thật sự không hề quan tâm đến chúng ta hay liệu
ông ấy vốn dĩ là một người lạnh lùng rồi... hà. Thế mẩu giấy đó ghi gì thế,
Ishy?
Ishmael: Đợi
chút. Vậy—
Sinclair: Nó có đề
cập bất kỳ điều gì mới về Dị Thể không?
Ishmael: ... Có vẻ
như những tài liệu này đến từ LCD. Người Gửi ghi là—
Don Quixote:
Ooh!! LCD chính là bộ phận đã liên lạc với Quản Lý Đáng Kính, phải vậy không?
Ezra... đúng
không nhỉ? Tôi vẫn nhớ rõ chất giọng sôi nổi và hỗn loạn của cô ấy qua chiếc điện
đàm.
Ishmael: Tập Đoàn
L cũ—
Ryōshū: B.A.H.
Chiếc xe buýt lại
một lần nữa đầy ắp tiếng ồn.
Yi Sang: Nếu mọi
người cho phép tôi—
Yi Sang: ... Cô
Ishmael?
Ishmael: ......
Yi Sang chen vào
để hỗ trợ Ishmael giải thích đống tài liệu, nhưng...
Ishmael: Đây
chính xác... là lý do tại sao... tôi là người duy nhất đọc toàn bộ cái hướng dẫn
đấy...
... Tôi có thể thấy
những gân máu bắt đầu hằn rõ lên trên các ngón tay của Ishmael. Nếu cứ thế này,
cô ấy sẽ vứt đống tài liệu xuống rồi giáng cây chuỳ của cô ấy lên nó mất...
<Đ-đợi đã,
Ishmael! Để tôi lo chuyện này, bình tĩnh lại đi!>
Tôi vội vã lao tới
chỗ Ishmael và giữ chặt xấp tài liệu trong tay cô ấy. ... Chúng tôi gần như đã
xém xé đôi xấp tài liệu rồi, nhưng cô ấy nhanh chóng từ bỏ và thả lỏng tay.
<Ryōshū,
Outis? Làm ơn hãy giữ Don Quixote và Heathcliff yên lặng trong khi tôi giải quyết
chuyện này.>
Ryōshū: Ồ tuỵet.
Sẽ vui đây.
<... Mà không
giết hay đập chết họ, làm ơn đấy.>
Ryōshū: ...
B.A.H.
Ryōshū chậm rãi hạ
cây thương của Don Quixote mà cô ấy vừa mới cầm lên.
<Được rồi. Nếu
mọi người có bất kỳ câu hỏi nào trong khi Ishmael đọc thông tin từ xấp tài liệu,
làm ơn hãy giơ tay để được gọi tên. Yi Sang, Faust, hai người không cần phải
giơ tay để nói, nên xin hãy chen vào nếu như có bất kỳ thông tin nào mà hai người
có thể hỗ trợ được.>
Faust: Đã rõ.
Yi Sang: Được rồi.
<Rodya, nếu có
ai nói ngoài lượt của họ, xin hãy đập nhẹ vào đầu họ. Nếu cô làm tốt, tôi sẽ gọi
thêm món tráng miệng cho cô vào bữa tối tiếp theo của nhóm chúng ta.>
Rodion: *Huýt
sáo* Người thật biết cách động viên người khác đấy, Dante!
Outis: Quả... quả
là một sự phát triển vượt bậc về khả năng lãnh đạo của ngài đấy, thưa Quản Lý
Điều Hành...!
Rodion: Rồi nè!
Cú bonk đầu tiên cho~
Outis: Đợi đã, đợi
đã! Đây không phải—
Vài phút sau...
Sau cuộc huyên
náo chóng vánh, tôi nhận thấy tình hình đã được giải quyết ổn thoả vừa đủ để có
thể trả lại xấp tài liệu về tay Ishmael.
<Rồi... tôi sẽ
giao mọi chuyện lại cho cô.>
Ishmael: À, hm. Vậy
là Tập Đoàn L cũ, hay còn được gọi là Tập Đoàn Lobotomy, đã từng quản thúc và
quản lý các Dị Thể mà chúng ta đã chạm trán trong các nhánh cơ sở. Dù đã suy
xét việc sức mạnh của chúng đã bị trấn áp bởi Cành Vàng, nhưng có một sự khác
biệt đáng kể trong phân loại Mức Độ Nguy Hiểm (Risk Level) của chúng và mức độ
nguy hiểm thực sự liên quan đến việc giao chiến với chúng. Các nhân viên khác
cùng các cấp trên cao của Tập Đoàn Limbus cũng cảm thấy có điều gì đó quen thuộc
nhưng kỳ lạ. Và đó là lý do bọn họ điều tra vấn đề này thông qua bộ phận LCD.
Cho đến thời điểm hiện tại, đã luôn có năm phân loại về Mức Độ Nguy Hiểm—
Heathcliff: Năm?
Tưởng chỉ có bốn thôi chứ?
Bonk!
Rodya đấm thẳng vào
giữa đầu Heahcliff, và... anh ấy ngã gục ra đất, bất tỉnh nhân sự. Có lẽ là do
đòn tấn công quá đột ngột đã khiến anh ấy thành ra như thế chăng...?
<...C-cô không
giết anh ấy đấy chứ?>
Rodion: Không đâu,
anh ấy sẽ ổổổnnn thôi. Heath mà! Đâu giống như tôi đập anh ấy mạnh bạo quá đâu.
Sinclair lặng lẽ
giơ tay lên.
Ishmael: Rồi, phát
biểu đi.
Ishmael gật đầu với
Sinclair.
Sinclair: À-à thì,
tôi tưởng chỉ có bốn Mức Độ Nguy Hiểm thôi chứ... ZAYIN, TETH, HE, và WAW... giống
như anh Heathcliff đã nói.
Ishmael: Đúng thế,
đó chỉ mới là những loại chúng ta đã nhìn thấy cho đến tận bây giờ thôi. Nhưng
dựa theo chỗ tài liệu này... phân loại Mức Độ Nguy Hiểm cao nhất được định danh
là ALEPH. Như tôi đã nói trước đó, có một sự khác biệt rất đáng kể giữa tiêu
chuẩn phân loại của chúng và trải nghiệm của chúng ta khi giao chiến với chúng
trên chiến trường. Cũng là lý do tại sao bọn họ đang lên kế hoạch để xem xét lại
những tiêu chuẩn đó. Đổi thành theo tiêu chuẩn chuẩn mực của Công Ty Limbus.
Meursault: ......
Ishmael: Nói đi,
Meursault.
Meursault: Tôi phải
hỏi thông tin chính xác về việc ‘xem xét lại’ này gì. Liệu nó có nghĩa là các Dị
Thể sẽ được tái phân loại trong cùng khuôn khổ phân loại đã hiện hữu trước đó?
Hay các phân loại Mức Độ Nguy Hiểm mới sẽ được tạo ra và thêm vào?
Ishmael: Tài liệu...
không nói nhiều về điều đó. Nhưng ở đây nói rằng Tập Đoàn Lobotomy sử dụng mức độ
sản xuất enkephalin của từng Dị Thể để phân loại chúng vào những Mức Độ Nguy Hiểm
khác nhau. Các Dị Thể với quy mô quản lý phức tạp và khó khăn hơn hiển nhiên sẽ
sản xuất ra nhiều enkephalin hơn. Tôi đoán là Dị Thể càng phức tạp, thì chiến đấu
với chúng sẽ càng khó khăn hơn... điều đó cũng đúng với trải nghiệm của chúng
ta rồi. Đại loại thế. Nhưng cũng không thể nói rằng nó hoàn toàn hoàn hảo và không
có khuyết điểm. Đối với tôi thì bọn họ đang cố gắng làm những Mức Độ Nguy Hiểm
này phản ánh đúng hơn những trải nghiệm thực chiến của chúng ta, và sẽ không loại
trừ khả năng bọn họ sẽ thêm vào những cấp bậc khác vào những phân loại đã có sẵn
trước đó.
Yi Sang: Mm, vì điều
chúng ta thực hiện là chiến đấu với những kẻ địch này chứ không phải là quản lý
chúng, nên hiển nhiên là những tiêu chuẩn cho Mức Độ Nguy Hiểm sẽ được điều chỉnh
dựa theo—hở?!
<R-Rodya, đợi đã!
Yi Sang có thể nói mà không cần giơ tay!>
Rodion: Ồồồ~ Phải
rồi! Lỗi tí~
Tôi may mắn cản
Rodya kịp thời trước khi nắm đấm đập vào đầu của Yi Sang. Cứ như thể cô ấy di
chuyển theo bản năng vậy...
Ishmael: Ahem. Thế...
đó là lý do tại sao bọn họ đang xem xét lại Mức Độ Nguy Hiểm dựa theo độ nguy
hiểm thực sự của từng Dị Thể bộc lộ trong chiến đấu. Cho nên chúng ta cũng nên
cảnh giác với sự thay đổi về Mức Độ Nguy Hiểm được viết trong các Báo Cáo Quan
Sát. ...À, và bọn họ sẽ cho chúng ta biết thêm lần nữa một khi các thông tin
chi tiết đã được thống nhất và quyết định. Mục tiếp theo là về các Biến Dị, thứ
mà...
Don Quixote: ...!
Don Quixote giơ
tay lên.
... Nhưng Ishmael
tiếp tục giải thích không ngừng nghỉ. Cô ấy có lẽ đã ngó lơ cô ấy.
Ishmael: Cho đến
bây giờ, chúng ta đã luôn sử dụng cùng một dạng mã phân loại của Dị Thể cho các
Biến Dị. Nhưng giờ thì đã quá rõ là có một sự khác biệt lớn giữa chúng, đủ để
phân ra thành hai dạng mã phân loại khác biệt. Sự khác biệt đó là...
Hong Lu giơ tay,
và Ishmael gật đầu.
Don Quixote trông
có vẻ... đau lòng.
Hong Lu: Sự khác
biệt đó là, khi bị đánh bại, thì Dị Thể sẽ biến lại thành dạng quả trứng, còn
Biến Dị thì không. Tôi nói đúng không?
Faust: Chính xác.
Biến Dị có thể hoàn toàn bị trấn áp chỉ bằng việc đánh bại chúng trong chiến đấu,
nhưng bất kỳ phương thức hoàn toàn tiêu diệt một Dị Thể thì vẫn chưa được phát
hiện ra, dù là trong giả thuyết đi nữa.
Ishmael: ...Như cô
ấy nói. À thì, chúng ta đều đã được trải nghiệm trước hết rồi, nên cũng không
quá khó hiểu. Phù, chủ đề cuối cùng đây. Đây sẽ là về Peccatula... Bọn họ sẽ tạo
cho chúng một đề mục mã phân loại khác với Dị Thể, bao gồm cả loại Peccatula mới
mà chúng ta đã chạm trán mới đây. Để xem nào... Những điều cơ bản về việc phân
loại... Dị Thể và Biến Dị đều có những yếu tố độc đáo thiếu sót trong từng loại
cá thể Peccatula; cân nhắc về chuyện này, đã được định sẵn là... Rồi, tôi thật
sự không hiểu cái này đang nói về cái gì nữa.
Faust bước đến bên
cạnh Ishmael và bắt đầu giải thích.
Faust: Sự độc đáo,
trong ngữ cảnh này, đề cập đến sự việc rằng không thực thể giống nhau nào xuất
hiện trong cùng một địa điểm. Sẽ dễ hiểu hơn nếu nhớ lại rằng trong những cuộc
chạm trán với đám Peccatula đã luôn là phải chiến đấu với nhiều nhân bản của cùng
một phân loại Peccatulum. Tuy nhiên, không có cuộc chạm trán nào đã xảy ra với Biến
Dị hay Dị Thể cả. Hy vọng lời giải thích này là đủ để giải đáp tất cả những thắc
mắc đó.
Heathcliff: Rồi,
nói đơn giản là... chúng ta có thể ném toàn bộ lũ Peccatula vào cùng một chỗ,
nhưng mỗi một Dị Thể và Biến Dị thì lại đặc biệt và độc đáo à? Họ đã có thể giải
thích dễ hiểu hơn nếu họ—
Bonk!
Heathcliff dường
như vừa mới tỉnh dậy sau cơn hôn mê, nhưng...
Rodion: Tôi sẽ
mong chờ được ăn thêm món tráng miệng đó... fuhu.
... khoảnh khắc tỉnh
táo của anh ấy còn chưa bình thần được một lúc nữa.
Ishmael: Và đó là
tất cả mọi thứ rồi. Phù... chuyện này thật tuyệt vời nhỉ? Khá là sảng khoái khi
thỉnh thoảng được làm chuyện gì đó như thế này.
Don Quixote: ...!
Don Quixote đã không
hề hạ tay xuống kể từ lúc Ishmael ngó lơ cô ấy, dù chỉ là một khoảnh khắc ngắn.
Ishmael: ...Rồi.
Hỏi đi.
Don Quixote: Liệu
cô! Có biết tên! Của người nhân viên LCD đã biên soạn bản báo cáo đó không?!!!
Ishmael dường như
có hơi bất ngờ rằng Don Quixote thật sự đã hỏi một câu hỏi khá hợp lý. Mặc dù là
hỏi với cái sự nhiệt tình mỗi khi cô ấy nói về các Fixer.
Ishmael: Ờ, được...
Đợi tôi chút... Người Gửi... Đội Trưởng Điều Tra Lý Luận Tại Hiện Trường của
LCD (LCD On-site Investigative Reasoning Team Leader), Moses. À thì, chúng ta cũng
nên ghi nhớ cái tên này bởi vì sớm muộn gì chúng ta có thể cũng sẽ gặp họ thôi.
Tôi xin lỗi đã ngó lơ cô, Don Quixote.
Don Quixote:
Hmmmmm...
Mặc dù Don Quixote
cuối cùng đã có được câu trả lời mà cô ấy hằng mong muốn, như dường như cô ấy
không có vẻ gì là vui hay hào hứng cả. Thay vào đó, cô ấy đang rất suy tư.
<Có chuyện gì
sao, Don Quixote?>
Don Quixote: Tôi...
nhớ là đã từng nghe cái tên đó trong quá khứ rồi. Nhưng tôi lại không thể nhớ được
là cái tên đó thuộc về ai...
Ishmael: Rồi, giờ
chúng ta đã thực sự xong xuôi hết mọi thứ.
Rodion: Ầu~ Cứ tưởng
tôi sẽ được kiếm được thêm vài món tráng miệng nữa chứ.
Faust: Việc này
tiêu tốn nhiều thời gian hơn dự tính ban đầu. Dante, giờ thì...
Ồ, đúng rồi. Đến
giờ rồi.
<Được rồi. Các
Tội Nhân, tôi xin tuyên bố ngày làm việc hôm nay đã kết thúc.>
Chuyện này đã có
thể kéo dài lâu hơn... Nhưng may mắn là các Tội Nhân đã rất hợp tác, nên chúng
tôi đã hoàn thành sớm công việc của chúng tôi. Tôi đi theo các Tội Nhân về Cửa
Sau xe buýt, tim tôi nhẹ bẫng đi hơn hẳn lúc bắt đầu một ngày mới.
...Hở.
Tôi có cảm giác
như tôi đã quên mất điều gì đó.
Heathcliff:
......
Phải mất tới tận 30 phút để nhận ra rằng chúng tôi đã bỏ mặc Heathcliff bất tỉnh nhân sự nhằm trên sàn xe buýt.
Nhận xét